2 thg 10, 2008

ĐIỀU QÚY GIÁ NHẤT TRÊN ĐỜI -Trần thanh Qúy




N
gười ta sinh ra trên đời,chẳng ai giống ai,chẳng ai có thể chia sẻ tâm hồn cho ai,thứ duy nhất có thể sẻ chia là tình yêu.Vì thế có thể bạn cho rằng tình yêu là qúy giá nhất ,nhưng với tôi,tình yêu lại không phải là điều qúy giá nhất ,vì chính bản thân nó là một điều mơ hồ,chỉ đến lúc chúng ta cảm nhận được sự sẻ chia,sự đồng điệu từ ai đó hay từ cái gì đó.Tôi có nhiều,rất nhiều cảm xúc về tình yêu,nhưng lại không coi tình yêu là thứ qúy giá nhất,mà thứ quý gía nhất trên đời-với tôi,lại là thứ có thể mang tình yêu đến : đôi bờ vai.
Xin đừng cười rằng tôi nhảm nhí,vì khi bạn khóc,bạn sẽ ngả đầu vào vai ai ?Khi bạn hạnh phúc,bạn có cần ôm chầm và cười trên đôi vai ai đó ?Một cách nhẹ nhàng và sâu sắc ,đôi vai mang đến cho tôi,hay có thể là cho bạn một thứ tuyệt diệu của tạo hóa :tình yêu.Vậy chẳng lẻ đôi vai lại không là quà tặng quý giá mà thiên nhiên mang tặng cho mỗi con người.
Ngày tôi chào đời mẹ tôi đã rơi nước mắt hạnh phúc trên bờ vai ba tôi.Rồi khi tôi lớn thêm một chút tôi gục đầu ngủ ngon trên bờ vai ba mẹ trong tiếng ru dịu ngót của tình yêu thương.Và cho đến tận bây giờ,tôi vẫn ngả đầu lên vai ba mẹ tôi ,những lúc tôi vấp ngã trong cuộc sống.Tôi hạnh phúc vì đã lớn lên trên đôi bờ vai của ba mẹ.
Người ta sống trên đời cần phải có tình thương yêu.Có bao giờ bạn là điểm tựa cho ai đó ngả vào? Có bao giờ bờ vai bạn là nơi người khác tìm đến lúc vui cũng như lúc buồn?Tôi có và tôi sẽ.Tôi đã được nhận biết bao tình yêu từ biết bao bờ vai ấm áp và tôi biết cảm giác lúc đó tôi như người hạnh phúc nhất trên đời.Tôi sẽ sẻ chia những gì tôi đã nhận được,sẻ chia những gì mà bờ vai tôi có thể mang đến cho bạn,cho mọi người.
Bạn có hối tiếc nếu một ngày nào đó ,không còn bờ vai nào để bạn ngả vào,để bạn ôm chặt?Tôi có.Tôi coi trọng và yêu quý điều đó hàng ngày hàng giờ,khi nó còn tồn tại.Vì tôi biết một ngày nào đó,bờ vai của mẹ tôi,của ba tôi,của bạn bè tôi,hay thậm chí là của chính tôi.... sẽ không còn nữa.Vì nó là điều quý giá nhất,mà điều quý giá nhất,không bao giờ vĩnh cửu ....

Tháng 9/năm 2008

Trần thanh Quý
12B1 Trấn Biên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét